Wednesday, July 29, 2009

Một Giấc Mơ Hoang - Chương 10

Một Giấc Mơ Hoang
Tuyết Băng - TP






Chương 10


Một năm sau.

- Hello Tammy! You look great and … very pregnant!
Băng Tâm cũng nhìn Sarah và ôm cô cười.
- Hi, hi, thanks! But Duy thinks I walk funny.
Thông và Duy cũng đứng đằng xa chờ hành lý và trò chuyện.
- Sao con trai hay gái vậy anh Duy?
Sắp sửa được làm cha, tâm trạng Duy thật vui vẻ.
- Con trai ... và con gái.
Thông há mồm kinh ngạc.
- Trời! Một cặp long phụng hả? Hai người sương rồi nhé, một trai một gái khỏi phải lo.
Hất hàm về phía hai người đàn bà đang đứng, Duy tò mò.
- Còn mày sao rồi? Chừng nào đám cưới đây?
Thông đỏ mặt khi nghe nhắc đến chuyện lập gia đình.
- Dạ, chắc cuối năm nay đó anh. Hy vọng bác trai có thể sang dự đám cưới con gái nuôi. Sarah sẽ mừng lắm nếu bác trai có mặt.
Vổ vai Thông, Duy chúc mừng.
- Ráng nha, Sarah là người con gái tốt. Đừng bỏ lỡ cơ hội nữa nhé. Anh nghĩ ba sẽ vui lắm khi biết hai đứa đám cưới. Bảo đảm ổng sẽ có mặt mà, đừng lo!
Tìm thấy hành lý xong, hai anh em đi lại tìm Tâm và Sarah. Bổng nhiên hai người nghe tiếng hét của ai như là Tâm. Duy buông hai túi xách xuống và chạy tìm cô ngay.
- Aaaaaaa ....!!!
Khi thấy được Tâm và Sarah, mặt Duy không còn chút máu.
- Bà xã, có sao không?
Đang ngồi dựa Sarah, Tâm với nắm tay Duy. Cô thở một cách khó khăn.
- Em đau quá à ông xã ơi!
Đưa mắt nhìn Thông mới xách mấy túi hành lý đến, Duy quát.
- Gọi xe cứu thương ngay!
Vừa khóc, Tâm vừa mếu máo.
- Em sắp sanh rồi ... ông xã ơi ... híc híc ...
Duy đang luýnh quýnh không biết làm sao thì xe cứu thương đã đến. Duy hốt hoảng chạy theo lên xe, không dám rời Tâm. Thông và Sarah lái xe chạy theo sau. Phút chóc đã đến nhà thương.



ĐOẠN KẾT



- Aaaaaa ..... !!!
Tiếng của Tâm hết la hét rồi đến rên rỉ làm cho Duy như người mất hồn. Mỗi tiếng la thất thanh của cô là tim Duy đập mạnh. Vào đến nhà thương thì Duy đã mệt lừ mặc dầu anh không phải là người sắp sanh. Anh còn đang an ủi vợ thì bị mấy cô y tá đuổi ra ngoài. Vừa ra tới cửa phòng thì bác sĩ cũng bước vô.
Bên ngoài, Duy cứ đi qua đi lại. Trong lòng anh hồi hộp không ít. Thông ngồi với Sarah lên tiếng.
- Anh Duy à, chị Tâm không sao đâu. Anh đừng lo lắng quá!
Lấy tay vò đầu, Duy ngước về phòng sanh khi tiếng của Tâm lại vọng ra.
Ngồi cạnh giường Tâm, Duy nắm tay cô, hai vợ chồng nhìn nhau trìu mến. Sau mấy tiếng đồng hồ chợ đợi nóng ruột, rốt cuộc Duy cũng đã thấy mặt hai đứa con sinh đôi của mình. Nhưng vui mừng nhất vẫn là được thấy Tâm bình an vô sự. Thông và Sarah đã dành ẳm Minh Duy và Minh Tâm để cho hai vợ chồng chút thời gian với nhau.
Vuốt tóc vợ, Duy dịu dàng.
- Thật vất vả cho em.
Tâm mỉm cười nhìn chồng.
- Hai đứa con của mình dể thương quá, em đau một tí cũng không sao.
Đưa mắt hướng về Minh Duy và Minh Tâm, anh tự hào.
- Tác phẩm của Duy – Tâm mà.
Băng Tâm nằm yên, cô cảm thấy mình thật là vui sướng bên cạnh chồng và hai con. Anh đã mang hạnh phúc đến cho cô. Bây giờ cô đã có những gì cô đã từng mơ ước. Trước đây cô cứ ngỡ là những gì cô mơ ước chỉ xảy ra trong những giấc mơ hoang. Giọt nước mắt chảy dài trên má trong niềm vui vì cuối cùng Tâm đã hiểu một giấc mơ hoang vẫn có thể trở thành hiện thực.



HẾT
June 7, 2002
TP

No comments: